25.12.08

DANH NGÔN TÌNH YÊU



 




Muốn chinh phục người con gái ấy, bạn hãy làm cho nàng hiểu rằng nàng chẳng phải viên sỏi duy nhất trên bờ biển

Harry Brousteau

Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió. Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn.

Bussy Rebutin


Khi yêu, người ta thấy sự xa cách và thời gian chẳng là gì cả.

Afred de Musset



Khi một tâm hồn mở ra để đón tình yêu thì bỗng dưng có hàng ngàn cách để biểu lộ tình yêu ấy



Khi hai người yêu nhau, họ không nhìn nhau mà họ cùng nhìn về một hướng

Saint Exupery



Tình yêu nâng cao con người thoát khỏi sự tầm thường

Pascal



Trên thế gian này chẳng có vị thần nào đẹp hơn thần mặt trời, chẳng có ngọn lửa nào kỳ diệu hơn ngọn lửa tình yêu.

M.Gorki



Hãy để cho người chết đi tìm sự bất tử trong danh vọng và những người sống đi tìm sự bất tử trong tình yêu.

Tagore



Chỉ có kẻ nào yêu mà không mong được yêu trả lại, mới chắc chắn là mình thật yêu ai hơn tất cả mà thôi.

Meilhan



Tình yêu là một vị thần trẻ con. Hễ khi đã yêu thì dù là bậc thánh cũng biến thành một đứa trẻ con không hơn không kém

Khuyết Danh



Tình yêu là sự rung cảm của một tâm hồn khi gặp một tâm hồn đồng điệu, là sự hòa nhịp của hai trái tim, làm người ta nhìn thấy mọi vật tươi đẹp hơn.

Nhà tâm lý học



Đang thật yêu bỗng căm ghét là còn yêu một cách âm thầm tha thiết

De Saidéry



Chân lý cuối cùng của ở cuộc đời này là tình yêu có nghĩa là sống và sống là yêu.

Voltaire



Được yêu, một sự kiện quan trọng biết bao! Yêu, càng trọng đại hơn nữa! Vì yêu, trái tim trở nên can đảm. Nó chỉ còn toàn những gì thuần khiết, chỉ dựa vào những gì cao thượng và lớn lao.

Victor Hugo



Ái tình không nhìn bằng mắt mà bằng tâm hồn. Vì vậy, nhân loại khắc họa Thần Tình ái có hai cánh nhưng con mắt mù lòa.

Shakespeare



Một người đang yêu có hai trạng thái: hoặc là không nghi ngờ gì hết, hai là nghi ngờ tất cả.

Balzac



Yêu có nghĩa là đối xử với một ai đó tốt hơn tất cả mọi người, tốt hơn với cả chính bản thân mình

Mark Boikv



Sự đau khổ làm cho tâm hồn thêm nhẹ nhàng và thanh cao.

Lamartin



Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.

Phineas Fletcher



Ai khổ vì yêu hãy yêu hơn nữa. Chết vì yêu là sống trong tình yêu.

Victor Hugo



Tình yêu chỉ sống được trong đau khổ, chỉ sống trong hạnh phúc tình yêu sẽ chết non.

De Gurardin



Yêu vì mục đích được yêu là con người, nhưng yêu vì mục đích yêu là thiên thần

Lamartin



Giọt nước mắt đầu tiên của tình yêu giống như hạt kim cương; giọt nước mắt thứ nhì giống như hạt ngọc; giọt nước mắt thứ ba giống như những giọt nước mắt khác, không hơn không kém.

Achille Poincelot



Thà rằng yêu em mà đau khổ còn hơn cả 1 đời ta không biết em.

Guilleragues



Hạnh phúc lớn nhất trên đời này là tin rằng mình được yêu

Victor Hugo



Biểu hiện đầu tiên của tình yêu chân thật ở người con trai là sự rụt rè, còn ở người con gái là sự táo bạo

Victor Hugo



Tất cả những gì anh yêu sẽ mất đi một nửa thú vị nếu không có em để cùng chia sẻ

Clara ortera



…Em, chỉ mình em mới tạo cho anh cảm giác đang sống… Những người đàn ông khác bảo đã gặp được thiên thần nhưng anh đã thấy em và thế là đủ

George Moore



Thật thế, khó tìm ra được một tình yêu hoàn hảo. Để trở thành một người tình, bạn phải có liên tục sự tinh tế của một kẻ rất sáng suốt, sự linh động của một đứa trẻ, tính nhạy cảm của một nghệ sĩ, sự hiểu biết của một triết gia, sự thu nhận của một vị thánh, sự khoan dung của mộ học giả và lòng dũng cảm của một tín đồ.

Leo Buscaglia



Thời gian không dành cho tình yêu là thời gian lãng phí

Tasso



Bạn đã yêu, đã nếm được mùi vị của ái tình..Đột nhiên, bạn thấy cái đẹp, sự hứng thú ở khắp nơi. Bạn không ngần ngại thể hiện tình yêu một cách say đắm, một cách dịu dàng, bằng ngôn từ và bằng sự im lặng. Và bạn thấy mình mạnh mẽ, khoan dung và đầy sinh khí.

George Weinberg



Thời gian

Trôi quá chậm đối với ai đang chờ đợi

Trôi nhanh đối với ai sợ hãi

Quá dài đối với ai phiền não

Quá ngắn đối với ai hân hoan

Nhưng đối với kẻ đang yêu,

Thời gian là vĩnh cửu

Henry van Dyke



Thật đau khổ cho kẻ nào vào lúc bắt đầu yêu đã không tin rằng tình yêu đó sẽ là vĩnh cửu

C.Constan



Muốn yêu cho ra yêu một người phụ nữ, ta phải yêu nàng như là nàng phải chết ngày mai

Tục ngữ ả rập



Không bao giờ người ta yêu như người ta đã được yêu, bởi thế nên muốn đạt được hạnh phúc trong tình yêu chúng ta phải cho tất cả mà không được đòi hỏi gì.

Paul Bourgier



Muốn có hạnh phúc với người đàn ông thì phải hiểu họ rất nhiều và yêu họ in ít cũng được

Muốn có hạnh phúc với người đàn bà thì phải yêu họ thật nhiều và…đừng tìm hiểu họ.

V.Hugo



Khi nào một người phụ nữ từ chối tình yêu của bạn và thay vào đó, cô ta đề nghị giữ vững tình bạn, bạn chớ có nghĩ rằng đó là lời từ biệt- điều đó có nghĩa là cô ta muốn bạn hành động theo thứ tự đã định sẵn.

Moliere



Một nửa-và đó là nửa đẹp nhất của đời người vẫn còn khép kín với những ai chưa từng yêu say đắm

Stendhal



Tất cả vẻ đẹp của cuộc sống được tạo nên là nhờ vào sức mạnh của tình yêu đối với người phụ nữ

M.Gorki



Hạnh phúc của tình yêu là ở trong hành động. Tình yêu được thử thách bằng tinh thần sẵn sàng hành động vì người mình yêu

Wenlit



Cuộc sống thiếu tình yêu không phải là sống mà chỉ là sự tồn tại. Không thể sống thiếu tình yêu vì con người sinh ra có một tâm hồn để mà yêu.

M.Gorki



Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu



Có thể ăn nửa bữa,ngủ nửa đêm nhưng không thể đi nửa đường chân lý, yêu bằng nửa trái tim

W.Goethe



Không có gì cao thượng hơn tình yêu nằm trong những trái tim trong sáng

Ngạn ngữ Pháp

Bản chất của tình yêu là sự thánh thiện và thanh bình. ở đó, tâm hồn, lý trí, lương tâm và thể xác đều được bình an.



Cuộc đời ngắn ngủi và chúng ta không bao giờ có đủ thời gian cho những con tim đồng cảm. Ôi! Hãy nhanh chóng yêu đi! Hãy nhanh chóng kết tình thân ái

Henry F. Amiel



Những ngày chuẩn bị đám cưới giống như lời giới thiệu hùng hồn cho một cuốn tiểu thuyết tẻ nhạt

Wilson Mizner



Si mê thì dễ, yêu mới khó

Maral Aymi



Ta không yêu một người con gái vì những lời nàng nói. Ta yêu những lời nàng nói vì ta yêu nàng

A. Maurois



Ai yêu mãnh liệt kẻ ấy ít lời .

Caxtilônê



Thường người ta nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng mối tình cuối cùng mới thực sự là mối tình bất diệt.

J.Paul Sarte



Không gì diễn tả được nỗi đau do cái ghen đem đến cho con tim chưa nói được lời tỏ tình.

Mme De Lafayette



Người ghen luôn tìm thấy nhiều điều hơn ý mình muốn tìm.

Moliere



Trong sự ghen tuông tự ái đóng vai trò quan trọng hơn là ái tình.

Rochefoucauld



Lòng ghen có tính cách vừa công bằng vừa hợp lý bởi lẽ nó nhằm gìn giữ cho cái thuộc về ta hoặc cái mà ta tin là của ta.

La Rochefoucould



Bạn muốn vợ bạn ngoan ngoãn không? Đừng khi nào có những ngờ vực ghen tuông.

La brun



Kẻ nào không ghen là không yêu.

St Augustin



Nếu phải trừng phạt tất cả những kẻ phản bội bạc ở trên đời này thì chẳng còn có ai để tha thứ được.

La Fontaine



Xa cách ngắn ngủi khích động say mê nhưng xa cách lâu dài giết chết say mê

Charles De Saint



Sự dối trá sẽ giết chết tình yêu, song chính sự thẳng thắn sẽ giết chết nó trước

Hemingway



Không có tình yêu vĩnh cửu mà chỉ có những giây phút vĩnh cửu của tình yêu


(Nguồn Love Land)

15.12.08

Con hạc giấy

Theo truyền thuyết, khi bạn tặng người mình yêu 1000 con hạc giấy do chính tay bạn gấp, bạn và người ấy sẽ hạnh phúc bên nhau. "Hạc Giấy" . Có những món quà thật đơn giản nhưng chứa đựng biết bao chân tình. Tôi biết một chàng trai đã gấp 1000 con hạt giấy tặng người anh yêu. Mặc dù lúc đó anh chỉ là một nhân viên quèn trong công ty, tương lai chẳng có vẻ gì xán lạn nhưng họ vẫn luôn hạnh phúc bên nhau. Rồi cho đến một hôm người yêu của anh nói rằng nàng phải đi Paris, sẽ không bao giờ còn có dịp gặp lại anh nữa. Nàng rất lấy làm tiếc nhưng rồi nỗi đau của chàng sẽ trở thành dĩ vãng. Hãy đễ cho nó ngủ yên trong ký ức của mỗi người.
Chàng trai đồng ý nhưng trái tim tan nát. Anh lao vào việc quên cả ngày đêm, cuối cùng anh đã thành lập được công ty riêng của mình. Nó không chỉ giúp anh vươn đến những điều mà trước đây vì thiếu nó mà người yêu đã rời bỏ anh, nó còn giúp anh xua đuổi khỏi tâm trí mình một điều gì đó của những tháng ngày xưa cũ.

Một ngày mưa tầm tả, trong lúc lái xe, chàng trai tình cờ trông thấy một đôi vợ chồng già cùng che chung một chiếc ô đi trên hè phố. Chiếc ô không đủ sức che cho họ giữa trời mưa gió. Chàng trai nhận ngay ra đó là cha mẹ của cô gái ngày xưa. Tình cảm trước đây anh dành cho họ dường như sống lại. Anh chạy xe cạnh đôi vợ chồng già với mong muốn họ nhận ra anh. Anh muốn họ thấy rằng anh bây giờ không còn như ngày xưa nữa,rằng anh bây giờ đã có thể tự mình tạo dựng một công ty riêng, đã có thể ngồi trong một chiếc xe hơi sang trọng.

Đôi vợ chồng già cứ lầm lũi bước chậm rãi về phía nghĩa trang. Vội vàng, anh bước ra khỏi xe và đuổi theo họ. Và anh đã gặp lại người yêu xưa của mình, vẫn với nụ cười nụ cười dịu dàng, đằm thắm nàng từng đem đến cho anh, như thể thời gian không bao giờ làm đổi thay nụ cười ấy, đag dịu dàng nhìn anh từ bức chân dung trên bia mộ. Cạnh cô là món quà của anh, những con hạc giấy ngày nào. Đến lúc này anh mới biết một sự thật: nàng đã không hề đi Paris. Nàng đã mắc bệnh ung thư và không thể qua khỏi. Nàng đã luôn tin rằng một ngày nào đó anh sẽ làm được nhiều việc, anh sẽ còn tiến rất xa trên bước đường công danh. Và nàng không muốn là vật cản bước chân anh đến tương lai của mình.

Vì vậy, nàng quyết định xa anh. Nàng mong ước cha me sẽ đặt những con hạc giấy lên mộ nàng, để một ngày nào đó khi số phận đưa anh đến gặp nàng một lần nữa, anh có thể đem chúng về bầu bạn


Nguồn: www.petalia.org

23.11.08

Cách làm Blog


Blog opera

Opera- blog khá chuyên nghiệp với nhiều tính năng lý thú không kém gì các blog free khác

- Đăng ký tài khoản.
Việc đăng ký một blog ở Opera rất dễ dàng. Các bạn hãy vào trang:http://my.opera.com/community/ để đăng ký cho mình tài khoản. Việc đăng ký vô cùng đơn giản, các bạn chỉ việc nhập nick cần tạo, điền các thông tin về họ tên và địa chỉ Email, điền dãy số và chữ đã hiển thị sẵn để xác nhận là các bạn đã có một trang blog của riêng mình. Sau khi tạo được một tài khoản bạn phải nhấn vào chữ Start Blog để tạo tiêu đề của Blog cùng một số các lời giới thiệu ngắn về blog của mình nếu có. Sau khi nhấn Save blog của bạn đã sẵn sàng cho bài viết đầu tiên. Còn chờ gì nữa, thử viết một bài xem sao nhỉ?

- Các tính năng chính.
1. Get started guide: N/I (No Information)
2. Web page layout:
Cho phép chọn các giao diện tùy biến khác nhau của blog
Chi tiết: Chọn layout mà bạn thích rồi tích vào ô tròn dưới layout đó để lưu lại. Để tùy biến layout theo ý muốn bạn nhấn vào custom style sheet. Trong ô Enter CSS bạn có thể chèn các code CSS để thay đổi giao diện. Nếu bạn chưa biết cách thì hãy đọc bài viết này và nếu tiếng Anh của bạn giỏi thì thật tuyệt vời khi vào trang web này.

3. Blog settings:
Nơi cho phép thay đổi các tùy chọn trong blog, ví dụ như có cho phép khách comment hoặc không, tùy chọn ngày tháng theo vùng..
Chi tiết:
+ Blog title: Tiêu đề của blog
+ Blog Subtitle: Phụ đề của blog
+ Description: Bạn có thể viết một vài dòng đề miêu tả về blog của bạn.
+ Number of posts per page: Số bài viết hiển thị trên trang chủ trong blog của bạn.
+ Access Settings: Show blog to everyone? Hiển thị blog với tất cả mọi người hay không. Có 3 lựa chọn Yes, tất cả mọi người có thể xem, chọn No, chỉ có mình xem thôi, chọn Friend Only, chỉ có bạn bè trong cộng đồng opera xem. Allow comments? Chấp nhận cho những ai gửi ý kiến phản hồi trong blog của bạn, cũng có 3 lựa chọn như trên.
+ Allow anonymous comments? Bật tính năng comment của blog hay không bật? Có hai sự lựa chọn, có hoặc không.
+ Trackback? Hiển thị các bài viết có liên quan trên nhau hay không.
+ Send me e-mail when comments are added? Chấp nhận email khi khách gửi comment vào địa chỉ thư đã đăng ký trước hay không?
+ Enable MMS blogging and Attempt to remove operator signature: N/I
+ Blog language: Chọn ngôn ngữ trong blog.

Giao diện Blog Opera của N2Hung
4. Forum settings:
Tạo, sửa chữa các tùy biến trong diễn đàn nếu bạn là thành viên của một diễn đàn trong Opera

5. Ignored users:
Danh sách các thành viên xấu đã bị bạn cấm. Những thành viên này sẽ không thể comment trong blog của bạn.

6. My groups:
Cho phép xem, sửa chữa nhóm làm việc hoặc diễn đàn trong Opera mà bạn đang tham gia.

7. Edit profile:
Nơi sửa chữa các thông tin cá nhân như ngày sinh, tên, tuổi, email, các thông tin khác có liên quan tới cá nhân. Upload ảnh đại diện, đổi mật khẩu.

Chi tiết:
+ Photo: Upload ảnh cá nhân hoặc bất kỳ ảnh gì bạn thích. Hình ảnh này sẽ hiện trong friend list của những người đã add bạn. Show photo in blog sidebar: Hiển thị ảnh ở trang chủ của blog hay không. Đánh dấu chọn là có hiển thị, ngược lại là không.
+ Avatar: Hình đại diện, sẽ hiện thị khi bạn comment trong blog của bạn bè. Có thể sự dụng ảnh jpg hoặc gif kích thước 50x50 pixel. Bạn có thể chọn ảnh lớn hơn một chút nhưng Opera sẽ tự resize kích thước của bạn.
+ Personal: Hiển thị các thông tin cá nhân về tên tuổi, ngày tháng năm sinh, giới tính, đất nước hoặc thành phố sinh sống, nghề nghiệp, trang web, địa chỉ email, nick chát ở các dịch vụ chát khác nhau.
+ Privacy. E-mail: có 2 nút chọn lần lượt từ trên xuống là: Ẩn, hiện với bạn bè trong cộng đồng Opera, hiện với tất cả mọi người. Logged in: hiện hoặc ẩn khi đăng nhập, cũng có 3 lựa chọn như bên cạnh.
+ RDF: N/I
+ Time zone: Chọn múi giờ, múi giờ của Việt Nam là + 7. Sẽ hiển thị giờ khi bạn gửi bài viết theo múi giờ mà bạn chọn. Start of the week: chọn ngày đầu tuần
+ Languages: N/I
+ About me: Giới thiệu về cá nhân
+ My work: Giới thiệu về công việc của bạn
+ Fast facts: Các sở thích khác nữa
+ Quote: Nếu bạn viết vào đây thì nội dung sẽ hiển thị bên cạnh photo trong friend list của bạn bè đã add bạn.
Sau khi điền đầy đủ các bạn chỉ việc Save vào là Oke.

8. Spotlights:
Hiển thị, sửa, xóa các blog hoặc bài viết hay đã được bạn xem qua và đánh dấu lại.

9. Countdowns:
Ghi chú các sự kiện sắp tới, có thể ghi nhiều sự kiện một lúc và luôn hiển thị ở trang chủ của blog.
Chi tiết: Add các sự kiện cần nhớ và sẽ được đếm ngược từng ngày. Date: Ghi ngày của sự kiện sắp tới theo quy kiểu năm/tháng/ngày. Event: Tên của sự kiện sau đó save. Bảng countdowns sẽ hiện thị bên sidebar trong trang chủ của blog. Các bạn có thể add nhiều sự kiện một lúc.

10. My files:
Cho phép bạn upload files, tạo thư mục cho từng loại tài liệu hoặc nhóm tài liệu có liên quan. Nơi lưu trữ files của bạn.

Chi tiết: Nhấn vào Upload new file. Có thể tạo thư mục bằng cách nhấn vào chữ Create a new directory, đặt tên thư mục và nhấn vào nút Create a new directory. Chọn thư mục cần upload, nhấn vào nút Choose... để chọn tới file cần upload. Nhấn vào nút Upload File để upload, đợi đến khi upload file đó hoàn thành mới được đóng trang đó vào. Tip: Có thể mờ nhiều cửa sổ một lúc để upload nhiều file.

11. Access rights:
Thiết lập việc truy cập blog

12. Tags:
Quản lý chủ đề giúp việc tìm kiếm trong blog dễ dàng hơn, tạo hình đại diện cho chủ đề.
Chi tiết: Vào Tag, nếu không có tag nào tức là bạn chưa add tag. Dưới ô viết bài có một ô Tags, bạn có thể phân loại nội dung bài viết theo Tags đó, nếu bài viết là Thơ, hãy viết Thơ vào ô đó, nếu là âm nhạc hãy gõ chữ Music tùy theo ý bạn... Nếu đã có tag, nhấn vào edit tag, chọn upload và trỏ tới 1 file ảnh để làm hình đại diện cho tag đó. Nếu đánh dấu vào Delete this icon và save hình đại diện hiện tại sẽ bị xóa.

13. Show the following items in the top navigation menu:
Hiện hoặc không hiện các mục Archive, Photo, Links, Friends, About trên blog
Chi tiết: Đánh dấu vào ô mà bạn muốn mục đó hiển thị rồi chọn save để lưu lại.


Bài viết được giới thiệu bởi Phạm Hồng Lâm



Blog 360 Yahoo

1. Giới thiệu
Bạn đã từng ao ước có một website cá nhân để chia sẻ hình ảnh, những vấn đề bạn quan tâm, cảm xúc, hay đơn giản hơn ,nó là nơi để mọi người có thể biết bạn là ai giữa cộng đồng ảo rộng lớn. Nhưng những trở ngại về host, tên miền (là 2 yếu tố bắt buộc khi muốn tạo một website), hay vốn kiến thức về tin học sẽ làm bạn ngần ngại. Giờ đây, Yahoo đã giúp bạn thực hiện điều ấy một cách thật dễ dàng với dịch vụ Yahoo 360°. Như một dạng nhật ký online,với giao diện thân thiện và dễ sử dụng, dịch vụ Blog của Yahoo đã chiếm được cảm tình của rất nhiều bạn trẻ.

Hình ảnh giao diện Blog 360 Yahoo- Nguồn ảnh Blog Bunny

2. Tìm hiểu về Blog
Blog là một dạng của nhật ký online,bạn có thể viết hoặc cập nhật tất cả những gì bạn thích,updates thông tin cá nhân,quan điểm xã hội,những sở thích,loại nhạc bạn đang nghe,bất kì điều gì làm bạn hứng thú.

Một blog entry có thể có văn bản hoặc hình ảnh hay cả hai/Yahoo 360° sẽ lưu những entry ấy theo mốc thời gian.Bạn cũng có thể lựa chọn để Blog public (tất cả mọi người đều có thể đọc), private(chỉ một mình bạn mới có thể xem).hay chỉ những người bạn có trong friends list mới xem được. Như vậy, Blog cũng có thể được xem làm một trang web cá nhân có chứa sẵn các công cụ,giúp việc thực hiện dễ dàng hơn.

3. Đăng ký dịch vụ Yahoo 360°
Trước tiên, để đăng ký sử dụng dịch vụ Yahoo 360°, bạn cần phải có một địa chỉ mail Yahoo hay một ID Yahoo Messenger (hay bạn cũng có thể đăng ký một ID Yahoo ở phần Sign Up của trang Yahoo 360°). Địa chỉ http://360.yahoo.com/.
Sau khi có tài khoản và log in, Yahoo sẽ mở ra trang Blog của bạn,click vào Star my page để bắt đầu tạo Blog. Đến đây Yahoo đã tạo ra 1 trang web cho bạn, tuy nhiên trang web này trống vì vậy bản cần phải cập nhật những thông tin cần thiết để tạo thành một website cá nhân của chính mình.

4. Giới thiệu các thành phần chính của Yahoo 360°
Trước khi bạn gửi thư mời cho bạn bè vào trang web của mình thì bạn cần tìm hiểu qua cấu trúc của trang web yahoo 360 độ gồm có các thành phần chính sau:

Blast: nằm ở vị trí trên cùng, gần tên của bạn. Blast có thể là sự tự giới thiệu,một mẩu tin nhỏ, link dẫn đến một bức hình mà bạn yêu thích, một sự so sánh thú vị, hay chỉ là một ý nghĩ mà bạn muốn chia sẻ.

Photo: ắt hẳn mọi người đều muốn biết mặt bạn, hay bạn bè đều muốn nhìn thấy bạn, khoảng trống nhỏ phía dưới nickname sẽ là nơi thực hiện điều đó.

Blog: nơi bạn ghi lại những nhật ký ngày thường,những vấn đề bạn quan âm hay muốn chia sẻ.


Feed: bạn có thể cập nhật những thông tin mới nhất của một website mà bạn quan tâm, vẫn có thể vừa đọc chúng vừa lướt blog của bạn.Hiện nay,một số web về tin tức như BBC,CNN,Tuổi trẻ,… đã có chức năng này cho lấy Feeds.

List: Là một cách dễ dàng để mọi người có thể nhận ra bạn là ai với vô số sở thích.Hãy để mọi người biết bạn đang thích làm gì, đọc loại sách nào,nghe nhạc gì,mê nhất chương trình tv nào?
Và một số thành phần khác.

5. Hướng dẫn tạo các thành phần chính trên trang Yahoo 360°
Tạo Blast: Ở phiên bản mới,Yahoo còn cho phép bạn đưa một link nhạc để nghe online lên Blast.Bạn có thể tạo Blast bằng cách click vào edit blast,gõ nội dung và save. Để chèn một bài hát bạn ưa thích,copy đường link dẫn đến bài hát và dán vào ô Add a URL. Để chọn trạng thái cho Blast,bạn có thể lựa chọn ở khung Blast Balloon.(một câu nói,danh ngôn,một lời thì thầm,…)

Hiệu chỉnh Basic info: Phần này sẽ bao gồm tên của bạn, tuổi ,nơi sinh sống, nghề nghiệp…Bạn cũng có thể quyết định ai có thể xem những thông tin này. Ngoài ra, bạn cũng có thể chọn đặt biệt danh và ID Yahoo ở đây.(Yahoo 7.0 có thêm phần “Wiew mature comment blog” để cảnh báo về những bài viết hạn chế,không dành cho trẻ em dưới 18 tuổi)


Profile Yahoo Photo: Bạn có thể upload nhiều nhất là 4 hình ảnh có đuôi .JPEG và mỗi hình không quá 5M. Click chọn Edit profile Yahoo photo à browse à chọn thư mục có chứa hình ảnh mà bạn muốn upàsave. Bạn cũng có thể chọn đưa vào blog Yahoo avatar của bạn bằng cách chọn Add your Yahoo!Avatar. Chức năng Set as primary cho phép bạn lựa chọn một hình ảnh làm hình đại diện chính.

Reviews: Bạn có thể đưa ra những nhận xét về một vấn đề mà bạn quan tâm,chia sẻ chúng cùng mọi người. Để làm một Reviews, bạn click chọn Start Writing Reviews và ở bảng Yahoo Net work, click vào khung reviewsàclick chọn mục mà bạn muốn viết reviews (Địa danh, game, mua sắm hay du lịch), Yahoo sẽ tự động chuyển sang trang giới thiệu của mục đó và bạn có thể bắt đầu.

Feeds: Bạn truy cập vào website muốn lấy feeds(thường trên những web ấy có hiện biểu tượng RRS hay XML, nhấn vào dòng RRS hay XML, chúng sẽ hiện ra các đường link, copy những link này về mục share feeds ở blog của bạn.

List: Để tạo list, click chuột vào mục Create my list, ở đây bạn có thể soạn sở thích, mối quan tâm của bạn hiện nay ở khung Interests, giới thiệu quyển sách mà bạn thích ở Book I like, và các mục khác ở khung Movies I like, Tv show I like, Music I like…

Compose blog entry: Mỗi blog entry bao gồm title(tựa đề), ảnh minh hoạ (ko bắt buộc) và văn bản.Có nghĩa là một entry có thể chỉ có hình hoặc chỉ cần có văn bản. Title mặc định sẽ là ngày tháng của entry đó và bạn có thể thay đổi nó. Trong phần soạn thảo,bạn cũng có thể chỉnh sửa màu sắc, font chữ, các biểu tượng cảm xúc hay thậm chí chèn một đường dẫn cũng được. Ngoài ra, Yahoo còn cho phép người sử dụng chèn một đoạn video có định dạng file Flash vào blog.

Nguồn: vietnamnet.vn

3.11.08

Thêm chương trình nghe nhạc vào Blog

Bài 4: THÊM CHƯƠNG TRÌNH NGHE NHẠC VÀO BLOG
Để thêm một chương trình nghe nhạc vào blog, một cách đơn giản nhất là các bạn có thể vào trang Seekcodes 
- Sau đó bạn chỉ cần chọn đường dẫn đến nơi lưu trữ bài hát
- Thêm tên bài hát
- Chọn skin cho Chương trình nghe nhạc
- Chọn Save
- View HTML
- Copy vào bài viết

Trang trí SideBar cho blog Opera

Bài 3: Tùy biến Sidebar

Các bạn có thể thay đổi màu của SideBar bằng hình ảnh hoặc một màu nào đó cho phù hợp. Cách thức thay đổi như sau: Vào main. css tìm đoạn code

side H2 {
PADDING-RIGHT: 0px;
PADDING-LEFT: 5px;
FONT-WEIGHT: normal;
FONT-SIZE: 10px;
BACKGROUND: #356ca2;
PADDING-BOTTOM: 2px;
MARGIN: 0px 0px 1px;
TEXT-TRANSFORM: uppercase;
COLOR: #fff;
PADDING-TOP: 2px;
TEXT-ALIGN: left
}

.sidebox {
BACKGROUND: #f5f5f5;
MARGIN-BOTTOM: 15px;
BORDER-BOTTOM: #dbdbd5 1px solid
}

.sidebox .pad {
PADDING-RIGHT: 5px;
PADDING-LEFT: 5px;
BACKGROUND: url(/community/graphics/users/2/sidebox.gif) #f5f5f5 repeat-x left top;
PADDING-BOTTOM: 5px;
PADDING-TOP: 5px
}

- side H2 là phần hiển thị tiêu đề của từng box, e.g. About, Tags, Countdowns,...
- sidebox là khoảng cách giữa tiêu đề và nội dung của từng box (bạn thấy có 1 khe rất nhỏ như sợi chỉ ở giữa);
- sidebox.pad là phần hiển thị nội dung của từng box.

Bạn chỉ cần thay đường dẫn của background bằng ảnh nền hoặc màu nền. Nếu bạn muốn tạo khung cho box thì bạn thêm code border (xem lại phần thay đổi background).
Khi thay đổi background, có thể màu của text và hyperlink sẽ không phù hợp nữa.
Bạn có thể thay đổi màu text của tiêu đề ở đoạn code color được in nghiêng. Màu text của nội dung hiển thị trong box nằm trong đoạn code sidewrap. Nếu không được xác định (như ở trên) thì có nghĩa là theo code của cả trang Blog của bạn (nằm trong đoạn code body (xem lại phần thay đổi background). Nếu bạn muốn màu text khác, thì bạn thêm code color: #000000 (thay bằng màu mà bạn muốn) vào đoạn code sidewrap hoặc sidebox.
Màu của hyperlink được xác định trong đoạn code sau
#side A:link { (liên kết)
COLOR: #000
}

#side A:visited { (liên kết đã được xem)
COLOR: #000
}

#side A:active { (liên kết đang hoạt động)
COLOR: #000
}
Lưu ý, những đoạn code này sẽ không áp dụng cho lịch và box download trình duyệt Opera. Muốn thay đổi cách trang trí của hai box này, bạn cần tìm đoạn code sau:

#side CAPTION { (phần hiển thị tiêu đề của lịch, i.e. chữ Calendar)
PADDING-RIGHT: 0px;
PADDING-LEFT: 5px;
FONT-WEIGHT: normal;
FONT-SIZE: 10px;
BACKGROUND: #356ca2;
PADDING-BOTTOM: 2px;
MARGIN: 0px 0px 1px;
TEXT-TRANSFORM: uppercase;
COLOR: #fff;
PADDING-TOP: 2px;
TEXT-ALIGN: left
}

#calendar { (phần hiển thị lịch)
CLEAR: both;
FONT-SIZE: 10px;
BACKGROUND: url(/community/graphics/users/2/calendar.gif) #efefed;
MARGIN-BOTTOM: 15px;
WIDTH: 190px;
BORDER-BOTTOM: #dbdbd5 1px solid;
border-spacing: 1px
}

#side #getopera H2 { (phần hiển thị tiêu đề box download trình duyệt Opera)
BACKGROUND: #356ca2;
COLOR: #fff
}

#getopera .pad { (phần hiển thị nội dung quảng cáo)
BACKGROUND: url(/community/graphics/users/2/sidebox.gif) #f5f5f5 repeat-x left top;
COLOR: #fff
}
(Mẹo nhỏ)
Nếu bạn không muốn hiển thị box download trình duyệt Opera, thì bạn chỉ cần viết đoạn code sau vào phần enter CSS:

#side #getopera {
display: none
}

Nguồn : Sưu tập từ một số trang web, blog

Thay đổi bố cục SIDEBAR trong blog Opera

Bài 2: Thay đổi bố cục SIDEBAR
- Sidebar chính là cái thanh bên phải của trang blog Opera (mặc định), tuy nhiên các bạn có thể thay đổi nó sang "bên trái" cho nó giống một trang web.
- Thực hiện như sau:
1. Vào phần Preference của blog, vào phần web page layout> custom style sheet> main.css
2. Bạn cần tìm đoạn code sau đây trong file main.css:

#mainwrap {
FLOAT: left;
PADDING-BOTTOM: 12px;
WIDTH: 100%;
MARGIN-RIGHT: -210px
}
#main {
MIN-HEIGHT: 400px;
PADDING-BOTTOM: 15px;
MARGIN-RIGHT: 210px
}
#sidewrap {
FONT-SIZE: 11px;
FLOAT: right;
OVERFLOW: hidden;
WIDTH: 190px
}
Phần in đậm trong 2 đoạn code xác định vị trí của mainwrap và sidewrap, lần lượt là bên trái (float: left) và bên phải (float: right).

Trước tiên, bạn cần thay đổi giá trị của thông số này, để cho mainwrap nằm bên phải (đổi thành float: right) và sidewrap nằm bên trái (float: left).

Tiếp theo, bạn chú ý đoạn in nghiêng trong 2 đoạn code mainwrap và main; thông số này để xác định lề phải của mainwrap (margin-right), bạn cần sửa lại thành lề trái (margin-left)

Trang trí bài viết đẹp blog Opera

Bài 1: Trang trí bài viết đẹp
1) Dùng IE (6 trở lên) để truy cập vào trang http://atlantisboy.hostrocket.com/skinmsg/

Trang này sẽ tự động nạp các dữ liệu cần thiết vào các mục "Dịch vụ Blog", "Các site skin"...

2) Paste bài viết ở dạng mã HTML của bạn vào trường "Your HTML Code"

3) Ở phần Dịch vụ Blog, bạn chọn "OPERA"

3) Trong mục "Các site skin", bạn chọn "Atlantisboy_Hostrocket" hoặc những site skin khác, những skin hiện có trên host này sẽ hiện ra tất cả trong "Danh sách skin"

4) Chọn skin để xem mẫu.

5) Nếu skin đã load thành công, trang web sẽ thông báo "Click nut tao ma HTML de xem ket qua".

6) Click nút "Tạo mã HTML", một cửa sổ sẽ bung ra, trong đó có chứa PREVIEW và đoạn code HTML.

7) Copy đoạn code HTML đó, paste vào Opera Editor. Bạn có thể trang trí thêm nếu bạn hiểu mã HTML.

Nguồn: Sưu tập từ một số trang web, blog

25.10.08

Website chia sẻ video đầu tiên của Việt Nam

Với sự thể hiện giống như YouTube, Clip.vn của Công ty Vega có khả năng mã hóa video tốt, giảm dung lượng của các file hình xuống đáng kể nhưng vẫn bảo đảm chất lượng hình ảnh và âm thanh. Sản phẩm đang ở giai đoạn thử nghiệm (beta) nhưng hứa hẹn là địa chỉ hấp dẫn của giới trẻ trong nước.



Giao diện của Clip được thiết kế đơn giản, gọn gàng và tương đối dễ nhìn, dễ dùng. Điều này cũng giúp cho các trang web tải về máy một cách nhanh chóng. Toàn bộ website sử dụng thống nhất tiếng Việt, giúp người mới sử dụng dễ dàng làm quen với các tính năng của Clip. Riêng phần hướng dẫn sử dụng cùng các quy định, quyền lợi thành viên và quyền riêng tư... được soạn thảo khá chi tiết và dễ hiểu.

Dù đang ở thời điểm thử nghiệm, các các tính năng như chèn (embed) clip vào blog/website, bình luận clip, tạo nhóm bạn bè, các tùy chọn tìm kiếm clip đều có thể được sử dụng khá suôn sẻ.

Một tính năng đặc biệt của Clip là MyTV. Công cụ này đóng vai trò là trang chủ của mỗi người dùng với tính cá nhân hóa cao. Người sử dụng có thể lưu toàn bộ các đoạn video mình đã đăng tải, hoặc link tới những video yêu thích, tự thay đổi màu sắc giao diện của trang. Nó cũng cho phép mỗi thành viên có thể “đi trước thời đại” bằng cách thiết lập một video blog. "Cộng với một chút duyên ăn nói, biết đâu một ngày không xa bạn sẽ trở nên nổi tiếng trong cộng đồng Internet chẳng thua gì lonelygirl15 hay anh chàng Joe hóm hỉnh", Trưởng dự án Clip Nguyễn Văn Tùng nói. "Chúng tôi hy vọng sớm nhậnd được phản hồi của người dùng để có thể tạo một môi trường chia sẻ video trực tuyến của riêng người Việt".

Theo ông Lê Hữu Sơn, Giám đốc của Vega, Clip có tốc độ xem và tải video lên nhanh hơn hẳn các trang khác. "Nếu như ở các trang nước ngoài người dùng phải chờ hàng chục phút để xem và hàng giờ để upload những đọan video, thì ở Clip chỉ cần không đầy 3 giây là có thể thưởng thức những đoạn clip và khoảng 10-20 phút cho việc upload một video 100 MB", ông Sơn cho biết

Hiện tại, nhu cầu chia sẻ video trực tuyến ngày càng tăng nhanh tại Việt Nam với sự nở rộ của trào lưu viết blog. Các thiết bị ghi hình cũng trở nên phổ biến, nhất là các loại điện thoại hay máy chụp hình kỹ thuật số tích hợp chức năng quay phim. Và trong khi lĩnh vực mạng xã hội, Web 2.0 với những cái tên tiêu biểu như YouTube, MySpace, Digg được nhắc đến thường xuyên thì ở Việt Nam những website tương tự còn rất ít. Những người sáng tạo ra Clip.vn hy vọng những điều đó sẽ góp phần giúp Clip là địa chỉ hấp dẫn đối với giới trẻ.

Theo VNEXPRESS

20.10.08

Lính cứu hỏa

Người mẹ trẻ 26 tuổi nhìn xuống đứa con đang bị bệnh bạch cầu đến giai đoạn chót. Mặc dù trái tim người mẹ tràn ngập đau khổ, cô vẫn có sự quả quyết mạnh mẽ. Như mọi cha mẹ khác, cô rất muốn con mình lớn lên và đạt được mọi ước mơ của mình. Bây giờ thì chuyện đó không thể có được nữa. Bệnh bạch cầu không cho phép con cô thực hiện ước mơ của mình. Nhưng cô vẫn muốn tạo ra cho con một điều kỳ diệu. Cô nắm lấy tay con và hỏi "Bobsy, con có bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ trở thành gì khi lớn lên không? Con có mơ ước về điều mà con sẽ làm trong cuộc đời mình?"

"Mẹ à, con vẫn ước mơ sẽ trở thành lính cứu hỏa khi con lớn lên."

Người mẹ mỉm cười "Hãy chờ xem chúng ta có thể làm cho ước mơ đó trở thành sự thật hay không." Trong ngày hôm đó, cô đi đến đội cứu hoả khu vực cua Phoenix, Arizona. Ở đó cô gặp Lính cứu hoả Bob, người có trái tim lớn hơn cả thành phố Phoenix. Cô giải thích ước mơ của con mình và xin cho con cô được đi một vòng trên xe cứu hỏa.

Người lính cứu hỏa Bob nói "Xem này, chúng tôi có thể làm hơn thế nữa. Nếu cô có thể chuẩn bị cho con vào 7 giờ sáng thứ Tư, chúng tôi sẽ cho cậu bé trở thành lính cứu hỏa danh dự của cả ngày. Cậu bé có thể tới trạm cứu hỏa, ăn cùng chúng tôi, chạy cùng chúng tôi tới tất cả các vụ cứu hoả trong ngày. Và nếu cô cho chúng tôi kích cỡ của con cô, chúng tôi sẽ làm cho cậu bé một bộ đồng phục lính cứu hỏa dành riêng cho cậu, với một cái mũ cứu hỏa - không phải là đồ chơi - với phù hiệu lính cứu hoả Phoenix trên đó, một bộ áo nhựa màu vàng như của chúng tôi và ủng cao su. Tất cả đều được làm tại Phoenix nên chúng ta sẽ có rất nhanh thôi." Ba ngày sau người lính cứu hỏa Bob đến đón Bobsy, mặc cho cậu bộ đồng phục của lính cứu hỏa và đưa cậu từ giường bệnh đến chiếc xe cứu hỏa đang chờ. Bobsy ngồi ở ghế sau và giúp lái chiếc xe về đến trạm. Cậu bé cảm thấy như đang ở trên thiên đường. Hôm đó có ba cú điện thoại gọi cứu hỏa và Bobsy tham dự cả ba cuộc xuất quân. Cậu đi trên một chiếc xe cứu hoả khác, một chiếc xe y tế, và cả trên chiếc xe của Chỉ huy lính cứu hỏa. Cậu còn được đài truyền hình địa phương quay phim.

Với giấc mơ trở thành sự thật, với tất cả tình yêu và sự quan tâm săn sóc mà mọi người dành cho, Bobsy vô cùng xúc động và hạnh phúc đến mức mà cậu đã sống thêm được ba tháng – một thời gian dài hơn mức tất cả các bác sĩ tiên đoán.

Một đêm nọ, tất cả các dấu hiệu sự sống của cậu bé tụt xuống một cách đột ngột. Người y tá trưởng nhớ đến ngày mà Bobsy sống như một lính cứu hỏa, cô gọi cho chỉ huy lính cứu hỏa và hỏi có thể gửi một người lính cứu hỏa trong đồng phục đến với cậu trong lúc này hay không. Người chỉ huy trả lời, "Chúng tôi sẽ có mặt ở đó trong vòng 5 phút nữa. Cô có thể giúp chúng tôi một việc được không? Khi cô nghe tiếng và ánh chớp phát ra từ xe cứu hỏa chạy đến thì xin cô hãy thông báo qua radio cho toàn bệnh viện nghe rằng đó không phải là có báo động cháy. Đó chỉ là đội cứu hỏa đến để chia tay với một trong trong những thành viên tuyệt vời nhất của mình. Và xin cô hãy mở cửa sổ của phòng cậu bé. Xin cám ơn."

Khoảng 5 phút sau, chiếc xe cứu hỏa với cả móc và thang chạy đến bệnh viện. dựng cái thang lên cho đến cửa sổ phòng Bobsy ở lầu 3, 14 lính cứu hỏa nam và 2 lính cứu hỏa nữ trèo qua thang vào phòng của Bobsy. Được mẹ cậu bé cho phép, họ ôm cậu và nói với cậu bé rằng họ rất yêu cậu.

Với hơi thở cuối cùng trong cuộc đời mình, Bobsy nhìn lên người chỉ huy và nói "Thưa chỉ huy, vậy cháu là lính cứu hỏa thật sự phải không?"

"Phải, cháu là lính cứu hỏa thật sự." người chỉ huy nói.

Với những lời nói đó, Bobsy mỉm cười và nhắm mắt lại mãi mãi.

Điều kì diệu

Whit là một thuật sĩ, anh ta làm thuê trong một nhà hàng ở Los Angeles, ở đó mỗI tối khi khách ăn anh giúp vui bằng những màn ảo thuật nho nhỏ của mình. Vào một buổi tối nọ, anh ta ngồi xuống cạnh một gia đình nọ, sau khi đã tự giới thiệu về mình, Whit lấy ra một bộ bài và bắt đầu biểu diễn. Anh yêu cầu cô gái trẻ ngồi cạnh mình hãy chọn ra một lá bài. Cha cô bảo với Whit rằng Wendy bị mù.

“Không sao - anh ta trả lờI - nếu là như vậy tôi muốn chơi một trò khác. Quay sang cô gái, Whit nói: “Wendy, cô có thể giúp tôi trong trò chơi này không?”.

Một chút do dự, cô gái nhún vai và trả lời: “Vâng”.

Whit kéo ghế lại và ngồi ngang cô gái và nói: “Tôi sẽ đưa một quân bài ra, Wendy, và nó có hai màu hoặc là đỏ hoặc là đen. Tôi muốn cô sử dụng khả năng tinh thần của mình để nói cho tôi biết màu của lá bài, đỏ hay đen. Cô đồng ý chứ?” Wendy gật đầu.

Whit cầm lá bài lớn nhất và hỏi: “Đây là lá đỏ hay đen?”

Nghĩ một chút, cô gái mù đáp: “Đen”. Gia đình cô mỉm cười sung sướng.

Whit cầm lá bảy cơ: “Đây là lá đỏ hay đen?”.

Wendy trả lời: “Đỏ”.

Whit lấy lá bài thứ ba, lần này là con ba rô và hỏi: “Đỏ hay đen?”.

Không do dự, Wendy đáp: “Đỏ!”. Các thành viên trong gia đình hết sức kinh ngạc. Anh ta lấy ba lá bài cô đoán đúng cả ba. Và tiếp tục, cô đoán đúng tới lá bài thứ sáu. Gia đình cô ta không thể nào tin đó là sự may mắn của cô.

Đến lá bài thứ bảy, Whit cầm con năm cơ: “Wendy, tôi muốn cô nói số và loại của lá bài này, một trong những loại cơ, rô, chuồn, bích”.

Sau một lúc nghĩ ngợi, Wendy đáp: “con năm cơ!” Mọi người kinh ngạc đến cực điểm, họ há hốc miệng nhìn cô gái.

Cha cô hỏI Whit có hay không có điều kỳ diệu này. Whit đáp: “Ông hãy hỏi Wendy”.

“Wendy, đó là cái gì?” - ông ta quay sang hỏi con gái. Wendy mỉm cười đáp: “Đó là điều kỳ diệu”.

Whit bắt tay gia đình và ôm chặt lấy Wendy, dọn những quân bài, anh tạm biệt gia đình. Dĩ nhiên, điều kỳ diệu anh đã mang đến cho gia đình thì không thể nào quên.

Điều kỳ diệu xảy ra đã ảnh hưởng nhiều đến Wendy. Nó không chỉ là cơ hội đem chút “ánh sáng” đến cho cô, và làm cô trở nên đặc biệt trong gia đình, mọi người đều hãnh diện khi kể về khả năng của cô với bạn bè mình.

Vài tháng sau, khi câu chuyện đã bị quên lãng, Whit nhận được gói bưu phẩm kèm theo một lá thư do Wendy gửi đến. Trong thư, cô cảm ơn Whit vì đã làm cô cảm thấy trở nên đặc biệt, giúp cô “thấy” được dù chỉ trong giây lát, cô cảm thấy rất hạnh phúc và cuộc sống còn nhiều ý nghĩa đối với cô. Cô nói sẽ giữ những điều xảy ra như bí mật của riêng mình và sẽ không bao giờ kể với ai. Cuối cùng cô gửi tới anh một bộ bài dành cho người mù để anh có thể đem nhiều hạnh phúc nữa đến cho những người như cô.

Tại sao Wendy biết được màu của những quân bài? Whit chưa bao gìơ gặp cô trước khi cô vào nhà hàng và anh cũng không nói trước với cô ta về những quân bài. Và cô ta bị mù thì không thể nào thấy được màu sắc cũng như giá trị những quân bài. Vậy làm như thế nào?

Whit đã truyền thông tin bằng mật mã của bàn chân từ người này đến người khác mà không dùng lời nói. Khi Whit bắc ghế ngồI ngang với Wendy: “Tôi sẽ đưa một quân bài ra, Wendy, và nó có hai màu hoặc là đỏ hoặc là đen”, anh đạp nhẹ chân cô ta một cái khi anh nói từ “đỏ” và hai cái khi anh nói “đen”.

Ngừng một chút để cô hiểu, anh ta lặp lại qui định đó bằng cách: “Tôi muốn cô sử dụng khả năng tinh thần của mình để nói cho tôi biết màu của lá bài, đỏ (khẽ đạp chân cô một cái) hay đen (đạp hai cái). Khi cô nói vâng, anh biết cô đã hiểu mật mã và trò chơi bắt đầu.

Tại sao cô biết được con năm cơ? Đơn giản, anh đạp chân cô năm lần. Khi anh yêu cầu cô đoán loại của lá bài là cơ, rô, chuồn, bích, anh khẽ đạp sau khi nói từ “cơ”.

Chiếc xe đạp bằng đất sét

Đó là vào hai tháng trước Giáng sinh khi Rose chín tuổi nói với cha cô bé rằng cô muốn một chiếc xe đạp mới. Giáng sinh thật sự hấp dẫn, cô bé ao ước cho một chiếc xe đạp nhưng ước ao ấy đã không thực hiện được, vì cha cô đã mua búp bê làm quà. Sau đó, vào ngày hai mươi ba tháng mười hai, cô bé nói rằng cô "thật muốn một xe đạp hơn mọi thứ khác".

Đó là một điều ước quá muộn, với tất cả những gì để chuẩn bị Giáng sinh vào buổi tối và đang chuẩn bị những giây phút cuối để nhận quà, chiếc xe đạp cho cô bé là điều thật khó với cha cô. Vì thế, đêm trước lễ Giáng sinh khoảng 9 giờ, Rose và em trai sáu tuổi của cô bé đang nép mình ấm áp trong nệm thì cũng lúc ấy cha cô đang cặm cụi làm một chiếc xe đạp vì ông nghĩ, cha mẹ ai lại thất hứa với con mình!

"Con sẽ làm gì nếu con có một chiếc xe đạp nhỏ bằng đất sét và rằng con có thể đổi mô hình xe đạp bằng đất sét thành một chiếc xe đạp thật?", cha cô bé tự hỏi và cha cô đã trải qua gần bốn giờ cẩn thận lấy đất sét tạo thành một chiếc xe đạp cỡ nhỏ.

Trong buổi sáng Giáng sinh, chúng tôi chú ý nhìn Rose mở nhỏ thùng quà hình trái tim với màu đỏ đẹp và chiếc xe đạp đất sét màu trắng cùng với lời ghi chép. Cô bé mở tấm thiệp và đọc, rồi cô bé đã khóc, "Con có thể không bao giờ kiếm được một chiếc xe đạp nào đẹp bằng chiếc xe mà cha đã tặng cho con. Đúng hơn là cha đã gắng sức để cho con vui vào ngày lễ tuyệt diệu này, con nào biết đâu cha đã không còn nhiều tiền để sắm sửa cho con! Con xin lỗi vì đã vòi vĩnh cha...".

Cô bé đã có niềm hạnh phúc với món quà thật ý nghĩa mà không ai có tiền đều có thể mua được chiếc xe đạp bằng đất sét đặc biệt như món quà cha cô đã tặng!

18.10.08

Ngôn ngữ tình yêu

Hai người yêu nhau nhưng gặp sự phản đối mạnh mẽ từ phía gia đình nhà cô gái. Họ cho rằng chàng trai không xứng đáng với địa vị của gia đình cô và họ sẽ không tha thứ cho cô nếu tiếp tục có quan hệ với anh ta.

Mặc dù cô gái rất yêu chàng trai, nhưng khi hai người gặp nhau cô luôn hỏi: "Anh có yêu em nhiều không?". Cô hay bực bội do chàng trai không trả lời như ý cô mong muốn. Và áp lực của gia đình khiến hai người bất hềa. Cô thường trút giận lên chàng trai.

Về phía mình, chàng trai luôn chịu đựng trong im lặng. Sau một năm anh tốt nghiệp và quyết định đi du học. Trước khi ra đi, anh đã cầu hôn: "Anh biểu lộ tình cảm của mình bằng lời nói không giỏi nhưng tất cả những gì mà anh biết là anh yêu em. Về phía gia đình, anh sẽ cố gắng hết sức thuyết phục gia đình em đồng ý. Em thuận ý làm vợ anh chứ?".

Cô gái ưng thuận và với sự quyết tâm của chàng trai, cuối cùng gia đình cô gái cũng nhượng bộ và đồng ý cho họ kết hôn với nhau. Trước khi chàng trai đi học, hai người làm lễ đính hôn. Cô gái tham gia công tác xã hội trong khi anh tiếp tục học ở nước ngoài. Họ bày tỏ tình cảm của mình qua những lá thư và điện thoại. Tuy có khó khãn nhưng họ vẫn luôn nghĩ về nhau.

Một ngày nọ, cô gái bị tai nạn giao thông trên đường đi làm. Khi tỉnh dậy, cô thấy cha mẹ mình bên cạnh giường. Cô cảm nhận được tình trạng tồi tệ của mình. Nhìn thấy mẹ khóc, cô muốn làm cho mẹ yên lềng nhưng những gì cô có thể thốt ra chỉ là tiếng thở dài. Cô đã mất đi giọng nói. Bác sĩ bảo rằng tai nạn đã gây tổn thương não của cô và khiến cô không thể nói được nữa. Cô suy sụp mặc dù cha mẹ cô động viên rất nhiều. Trong suốt thời gian ở bệnh viện cô chỉ biết khóc trong thầm lặng.

Xuất viện về nhà, tình trạng của cô cũng chẳng thay đổi gì. Mỗi khi có tiếng điện thoại reo, cô có cảm giác như từng nhát dao đâm vào tim. Cô không muốn cho anh biết và càng không muốn trở thành gánh nặng của anh. Cô viết cho anh một lá thư nói rằng cô không cền đủ kiên nhẫn đợi chờ anh nữa. Cô gửi lại anh chiêc nhẫn đính hôn. Chàng trai gửi hàng ngàn lá thư và gọi biết bao cuộc điện thoại nhưng cô không trả lời và chỉ khóc.

Cha mẹ cô quyết định chuyển nhà, hy vọng rằng cô sẽ thật sự quên những gì đã xảy ra để có thể sống yên ổn.

Cô gái học ngôn ngữ cử chỉ và bắt đầu một cuộc sống mới. Mỗi ngày cô tự nhủ mình hãy quên anh đi. Nhưng một hôm bạn của cô đến và cho hay anh đã trở về. Cô van xin người bạn đừng cho anh biết chuyện gì đã xảy ra với cô. Từ đó cô không cền nhận được tin tức gì của anh.

Một năm trôi qua. Người bạn của cô đến thăm và trao cho cô thiệp mời dự lễ kết hôn của anh. Trái tim cô gái tan vỡ. Khi mở thiệp cưới cô thấy tên mình trong tấm thiệp. Ngước lên, cô thấy anh đang đứng trước mặt.

Chàng trai dùng cử chỉ nói với cô gái: "Một năm qua anh đã dành thời gian học ngôn ngữ này, chỉ để em hiểu rằng anh không quên lời ước hẹn của chúng ta. Hãy cho anh có cơ hội nói với em rằng anh yêu em".

Anh lồng chiếc nhẫn vào tay cô gái. Cuối cùng nô cười đã trở lại trên môi cô gái.

17.10.08

Tấm thiệp lễ tình nhân

Tỉnh giấc nửa đêm vì tiếng chuông điện thoại, tôi không khỏi khó chịu bởi sự quấy rầy của ai đó. Hóa ra người ấy là bố tôi, ông cụ sống tại trại dưỡng lão ở phía nam Georgia. Giọng ông nài nỉ khẩn trương: “Con phải giúp bố việc này, ngày mai xuống Miami... làm như thế... như thế...”. Ông dặn đi dặn lại: “Việc gấp lắm, không được chậm trễ... nhớ câu cú thật tình tứ, nét chữ khỏe, thẳng và hơi tròn”.

Sáng sớm, gọi điện đến công ty xin nghỉ rồi vội vã lái xe vượt hơn trăm dặm để thực thi cái việc mà bản thân tôi chỉ hiểu mù mờ. Nhưng tôi tin ở bố, mọi điều ông làm đều trong sáng và thiết thực.
Một tháng sau lên trại thăm bố, tôi mới được nghe kể tường tận câu chuyện...

Ở trại có cụ bà Maria nhiều năm không có người thân thích nào thăm viếng. Gần đây cụ lú lẫn và yếu lắm, ngày về nước Chúa đã kề... Chẳng biết ký ức thuở xưa nào trở lại trong trí óc khi tỉnh khi mê mà cụ hay lôi ra một tập ố vàng vừa thư vừa thiệp khoe khắp mọi người: “Của Paul gửi đấy, anh ấy tình cảm và chu đáo lắm...”. Cụ lại hỏi ngày tháng rồi lẩm bẩm một mình: “Sắp đến lễ Valentine rồi sao chưa thấy gì nhỉ, thường thì mình vẫn nhận được thiệp trước lễ hai ba ngày...”.

Sáng 14-2. Sau bữa điểm tâm, các cụ đông đủ tại phòng sinh hoạt. Một nhân viên bưu điện xuất hiện với bó hoa đỏ thắm: “Ai là cụ Maria? Xin nhận hoa và thiệp”. Bà cụ hồ hởi hẳn lên, cố rướn người trên xe lăn ôm bó hoa vào lòng, rồi run run cầm tấm thiệp lật qua lật lại. Gắng chút hơi tàn cụ thều thào trong miệng: “Đúng dấu bưu cục Miami... Tôi đã bảo mà, anh Paul chẳng quên đâu...”.

Cụ nhờ cô điều dưỡng đọc lớn nội dung cánh thiệp như thể muốn mọi người cùng chia sẻ: “Maria của anh! Nhân lễ Thánh Valentine, anh gửi tới em niềm yêu thương vô bờ. Trong lòng anh, em mãi mãi là người tình thủy chung, xinh đẹp...”. Nhiều cụ ông cụ bà lau vội giọt nước mắt hiếm hoi...

Tối hôm ấy cụ Maria trút hơi thở cuối cùng. Những người kề cận lúc cụ lâm chung nói rằng cụ ra đi thanh thản, trên khuôn mặt nhăn nheo còn vương vất một nụ cười mãn nguyện... và vẫn ôm ghì bó hoa tươi. Người ta tìm thấy trong mớ giấy tờ của cụ mảnh báo cũ từ 50 năm trước, viết về một con tàu đánh cá mất tích ngoài khơi Florida giữa cơn dông bão. Trong số sáu người vĩnh viễn không trở về có một chàng trai tên Paul Fisher...

Cynthia và Alvin

Cynthia và Alvin chơi với nhau từ nhỏ, và khi lớn lên một chút , tình bạn của họ chuyển thành tình yêu , nhưng bố mẹ hai bên không đồng ý .
Rồi Alvin nhận được một học bổng du lịch . Sợ tình yêu sẽ ảnh hưởng đến việc học của Alvin , bố mẹ cậu tìm đến Cynthia, yêu cầu cô tránh mặt Alvin . Nghĩ đến sự nghiệp của Alvin nên Cynthia đồng ý .
Alvin cực kỳ suy sụp. Vài ngày sau, Cynthia nghe chị gái Alvin nói rằng cậu đã tới London .
Nhiều tháng trôi qua, Cynthia không nhận được tin gì từ Alvin. Đôi khi, ko chịu nổi nữa, cô gọi điện cho chị gái Alvin để hỏi thăm . Chị Alvin nói rằng cậu vẫn khỏe mạnh, học giỏi và đã có bạn gái mới .
Cynthia cảm thấy mọi thứ như đều đảo lộn, dù biết đó là điều tốt nhất của Alvin. Cô cố quên Alvin, nhưng ko thể. Cynthia trở nên tuyệt vọng, mệt mỏi và hay khóc .
Một đêm, khi Cynthia đang khóc, thì có tiếng chuông điện thoại. Đầu dây bên kia là tiếng của Alvin :
- Cynthia, đừng khóc. Anh sắp về nhà rồi, chờ anh nhé !
Chỉ được có thế, rồi Alvin vội vã gác điện thoại .
Đêm hôm đó, Cynthia nằm mơ thấy Alvin. Họ gặp nhau ở khu công viên trước đây hai người thường đến chơi. Alvin nói rằng cậu rất vui được gặp lại Cynthia, rằng cậu ko hề có bạn gái mới. Nhưng trước khi Cynthia kịp hỏi gì thì Alvin đã biến mất.
Sáng hôm sau, Cynthia vội vã gọi điện cho chị của Alvin, kể lại mọi chuyện và hỏi có phải Alvin sắp về không .Chị gái Alvin chợt òa khóc:
- Cynthia, xin lỗi em, tất cả là do chị nói dối đấy. Alvin đã mất cách đây 6 tháng, nó bị tai nạn ô tô .... Alvin từng nói là nó không chịu được khi thấy em buồn ..... Chị đã nghĩ là có thể nói dối để em quên Alvin đi....
Cho dù Cynthia khẳng định một ngàn lần rằng đêm hôm trước, Alvin đã thật sự gọi điện về cho cô, thì chị gái Alvin vẫn khăng khăng rằng đó chỉ là do cô tưởng tượng và sự thật là Alvin đã mất rồi .
Nhưng Cynthia không tin. Cô tin rằng Alvin sẽ gọi điện lần nữa. Và đúng như thế, khoảng bằng giờ đêm trước, điện thoại reo. Cynthia nhấc máy ngay lập tức.
Lần này, Alvin nói nhiều hơn, rằng cậu chưa bao giờ quên Cynthia, rằng cậu không ở cạnh Cynthia được, nhưng họ vẫn có thể nói chuyện qua điện thoại như vậy.
- Anh đã sửa điện thoại rồi à ? - Mẹ Cynthia hỏi bố cô như vậy khi ông vừa bước vào nhà - Em thấy Cynthia nói chuyện điện thoại với ai đó suốt đêm hôm qua.
- Em làm sao thế ? - Bố Cynthia lắc đầu khó hiểu - Anh đã sửa điện thoại đâu, máy vẫn hỏng mà !

9.10.08

câu chuyện vui được ghi tại một tiệm cắt tóc

tại một tiêm cắt tóc,có cô chủ quán được mệnh danh là thông minh sắc sảo hơn người, và cô có mái tóc dài đẹp,càng tôn thêm vẻ đẹp của cô,và tài năng của cô làm cho bao kẻ phải nể phục.
Một hôm , có một vị khách nọ vào quán cắt tóc, cô chủ quán niềm nở đón khách , cô hỏi vị khách muốn cắt kiểu tóc nào , ông khách nhân cơ hội này muốn cho cô chủ quán phải nể phục mình , ông ta liền nói với cô chủ quán:
- tôi có một yêu cầu, nếu cô cắt tóc theo đúng yêu cầu của tôi thì tôi sẽ đưa cho cô 10triệu, nhưng nêu cô không cắt đúng theo yêu cầu của tôi thì cô phải đưa cho tôi 10triệu và tôi sẽ cắt tóc miễn phí ở chổ cô.
Cô chủ quán suy nghĩ một lúc , và cô quyết định đồng ý với yêu cầu của vị khách.
Ông khách tỏ ra rất hài , vì nghĩ rằng mình sẽ thắng, ông ta liền nòi với cô kiểu tóc mà ông ta yêu cầu:
- vậy cô hãy cắt tóc của tôi đúng như kiểu tóc của cô được không??( xin nói là tóc của vị khách này ngắn như bao mái tóc của giới mày râu)
Cô gái suy nghĩ một lúc rồi nói:
- xin ông hãy đợi tôi một lát_ rồi cô chủ quán di vào trong phòng trong
vi khách cảm thấy rất tự hào, và đang nghĩ ra một câu chuyện để kể cho tụi bạn nghe về chiến tích của mình.
Mười lăm phút sau thì cô chủ quán bước ra và thật ngạc nhiên trên đầu cô bây giờ.....không còn một sợi tóc nào cả. cô vui vẻ bước ra và nói với vị khách:
- bây giờ thì tôi cắt tóc cho ngài được chứ?và tất nhiên là giống kiểu tóc của tôi.
Vị khách vô cùng ngạc nhiên, không biết nói câu gì, dành để cho cô chủ quán cắt tóc mình , tất nhiên là ông ta phải bỏ ra 10triệu cho cô chủ quán, và từ đó không thấy ông ta quay trở lại làm phiền cô nữa.
Và sự thông minh sắc sảo của cô càng làm cho mọi người nể phục hơn nữa

6.10.08

OMO sản phẩm "xiêu chắng"

Trên quảng cáo .

Một cô người mẫu da đen , mặc một chiếc áo trắng toát.

Đi đi lại lại trên màn hình một lúc và bỗnh dừng lại .


Từ đằng sau một tiềng nói vọng lên:
" Không phải vì cô ấy Đen là tại vì áo chúng tôi quá trắng !!!!!!!!!!!!".

5.10.08

Tạo album ảnh với JAlbum

JAlbum có thể được download tại www.jalbum.net

- step 1: test xem java có phù hợp với JAlbum không (đại loại là thế, giải thích không chuyên ), nếu tương thích thì sang bước kế, nếu không thì click vô link download java.

- step 2: đăng ký (không bắt buộc), nếu không thích thì click vô "skip this step".

- step 3: download, chọn hệ điều hành windows, tiếng Mỹ (lá cờ Mỹ); hoặc chọn download file.zip.

Sau khi download thì unzip và install.

Để tạo 1 album, trước tiên, các bạn tạo 1 folder, ví dụ lấy tên là album. Sau đó tạo các sub-folders, ví dụ theo từng tháng, từng sự kiện,... tùy theo các bạn tổ chức album của mình như thế nào. Hình ảnh định làm album cần save vào trong các sub-folders.

Mở chương trình JAlbum (icon hình mặt ếch màu xanh lá).




1/ Main
- image directory: browse đến folder album;
- output directory: là folder để up vô host, có thể đặt cùng tên, hoặc khác tên. Nhưng lưu ý, folder này sẽ là sub-folder của folder album, đặt tên là JAlbum chẳng hạn.

Tốt nhất là các bạn nên set default. Tuy nhiên, tôi thường sửa 1 số thông số sau đây:

- images: 480x480 (hình nhỏ, fit màn hình, coi đỡ phải scroll up/down);
- columns: 4; rows: 3;
- appearance: tùy chọn skin theo ý thích, click vô "sample" để xem mẫu. Thường nếu tạo sub-folder thì nên chọn skin là chameleon; và chọn style cho phù hợp với background của website.

2/ Edit: click chuột phải vô sub-folder, chọn properties để ghi title; double click vô từng hình để ghi comment.

3/ Advanced
- Encoding: chọn Utf-8 để ghi tiếng Việt, đồng thời check vô "write utf-8";
- Image generation: có thể chọn high quality scaling để hình có chất lượng cao hơn, nâng tỉ lệ phần trăm scaling.

4/ Chameleon: giữ default, nhưng nếu không thích thể hiện các thông số của máy ảnh thì uncheck cái "show Exif info", muốn protect thì check vô "copy protection"...

Riêng phần publish thì chỉ work với những host nào hỗ trợ ftp thôi.

Sau khi đã set tất cả các phần, thì quay trở lại "Main", click "make album".

Up nguyên cái folder JAlbum vô host, rồi link với những file.html đã viết.

Share Skin Valentine cho blog opera

1. Download Valentineskin.zip;

2. Unzip và upload hình ảnh vào My Account/ Files;

3. Sửa đường dẫn các files hình ảnh trong Valentineskin.txt;

4. Vào Preferences/ Web page layout và chọn bất kỳ theme mặc định, trừ theme số 10 và 11 (tốt nhất bạn nên chọn theme 1, 2, 3 hoặc 4);

5. Copy Valentineskin.txt và paste vào ô Enter CSS;

6. Save với option "only use my custom style sheet".

 

 



 

 

 

Nếu bạn không muốn sử dụng banner như trong mẫu, bạn lưu ý sau khi đã thay đổi đường dẫn cho hình ảnh, bạn cần xóa đoạn code sau trong file Valentineskin.txt:

#wrap2 {
BACKGROUND: url(http://files.myopera.com/danquynh/valentine/wrap2.jpg) center top no-repeat; MARGIN: 0px auto;
}

Nhật ký

Ngày … tháng … năm …

Trời ơi , hôm nay đúng là một ngày xui xẻo. Ði học trễ ( do xem Bae Yong Jun tối qua ), quên tập Toán ở nhà, quên mang đĩa Ưng Hoàng Phúc cho nhỏ Quyên béo, … hừ, chắc bị “sao sầu riêng” chiếu mạng rồi. Xem nào, hôm nay ngày 13, ừ thảo nào xui xẻo thế là phải. Nhưng ông trời lấy của người ta cái này tất phải cho người ta cái khác, có ông thầy bói đã bảo thế mà. Ðúng lúc mình đang chán đời nhất, đứng ở ban công thở dài thì chàng lại xuất hiện. Chàng giật tóc mình ( một hàng động cực kỳ dễ thương ) rồi nói: “ Bà khỏe không, sao nhìn ỉu xìu vậy?”. Ồ, thì ra chàng đang quan tâm tới mình đây, chàng còn hiểu là mình đang buồn nữa, thật là một người tâm lý, chậc chậc. Hừ, nhưng mà người giỏi giang và đáng yêu như chàng sao lại suốt ngày đi chung với cái thằng Tùng ấy nhỉ, đúng là một sự bất công của Thượng đế. Mình thì đang đau khổ như thế mà nó lại nhăn răng cười, còn bảo : “Chắc bà bị thất tình chứ gì? Tui biết mà, đanh đá như bà ế là phải. Tội nghiệp, muốn tự tử phải hông, mô phật …” . Grrrrừ …, may mà có chàng ở đó, chứ không mình đã cho cái thằng như đười ươi ấy một trận nên thân, grừ …

Ngày … tháng … năm … 


Chả hiểu con Quyên béo này nữa, chắc nó ăn nhiều rồi nên hâm hay sao ý mà nó dám bảo chàng là một thằng bỏ đi, lười biếng bê tha công việc nhà, toàn chơi bời thôi. Mình mới cãi lại rằng chàng rất siêng năng học hành, lo cho sự nghiệp lớn, mà một người như chàng ai lại quan tâm đến những công việc nhà tầm thường nhỏ như con thỏ ăn cỏ ấy? Xong nó lại bảo mình mù quáng, một người dễ thương và hài hước như thằng “đười ươi” ấy mới chính là mẫu đàn ông hiện đại (ặc ặc). Thôi chết rồi, không khéo con Quyên này lại mắt nhắm mắt mở mê cái thằng ấy thì chết, mình không thể đứng yên nhìn nó sa chân vào con đường tội lỗi được. Cầu Chúa lòng thành phù hộ đứa bạn khốn khổ của con …

Ngày … tháng … năm …

Ôi Quyên béo ơi tao yêu mày nhất trên đời, à quên thua Bae Yong Jun và chàng một chút. Nhưng không sao, mày vẫn là một con người dễ thương lắm lắm, … Chả là hồi chiều xe mình bị hư, bảo Quyên béo chở về thì nó lười, đòi về sớm đi chơi với "chồng" nó, bỏ mình đứng bơ vơ ở cổng trường. May mắn sao, chàng đã xuất hiện, như một thiên thần cứu vớt cuộc đời đen tối của mình. Eo ơi, chàng cưỡi xe đạp nhìn đẹp trai cực, chàng còn hỏi thăm xem mình bị "kí rì", và cuối cùng là … ngỏ lời chờ mình về tận nhà... áááááá, từ ngày cha sinh mẹ đẻ đây là lần đầu tiên mình cảm nhận được thế nào là hạnh phúc thật sự. Khiếp, con đường hôm nay sao mà ngắn thế, mình chưa kịp nói điều gì với chàng đã đến nhà, chậc chậc, tiếc thật. Nhưng nói chung suốt đường về chàng có cho mình thở đâu, cứ liên hồi hỏi về sở thích và ý nghĩ của bọn con gái ( Chắc định mua quà tặng mình, hí hí ). Làm hôm nay tâm trạng mình thoải mái đến lạ, sẵn sàng rửa chén thay thằng em làm nó suýt ngất xỉu. Chà, mai phải mua xí muội cảm ơn Quyên béo mới được.

Ngày … tháng … năm …


Ðời đúng là một chuỗi ngày hạnh phúc. Tuần sau trường mình sẽ đi trại ở Madagui. Ðể có thể được đi chung xe với lớp chàng, mình đã phải xuống nước năn nỉ thằng Tùng đười ươi, ai bảo nó là bí thư Ðoàn làm gì! Một chầu kem đổi lấy tương lai tươi sáng của một mối tình đẹp nhất trong lịch sử loài người kể ra cũng đáng đồng tiền bát gạo chứ nhỉ! Chiều, nhỏ Quyên béo bói cho mình một quẻ. Nó phán “rồi mày sẽ yêu một người mày không yêu nhưng lại yêu mày, còn người mày yêu thì lại yêu người khác …”. Ôi giời, lúc ấy mình còn đang mải gặm bánh mì mơ đến chàng nên chả hiểu nó đang lải nhải cái quái gì nữa.

Ngày … tháng … năm …


Hu hu, híc híc, hừ hừ, … thì ra chàng đã có “ý trung nhân” rồi, vậy mà sao chàng còn cười với mình làm gì không biết, làm trái tim mới lớn của mình phải rung rinh thổn thức, … Mà chàng lại chọn ngay con bé Phương đanh đá lớp B1 nữa, nó thì làm sao bằng mình được cơ chứ, hic hic. Ôi, giữa cảnh thiên nhiên đẹp đẽ như thế này, có ai biết chăng cho một trái tim cô đơn mỏng manh đang tan chảy ra trong nỗi đau tê tái hay không? Chán đời quá, mình mới khóc, ừ trong phim Hàn Quốc là thế mờ. Khóc chán, mình ngồi nghêu ngao hát “ … buồn sao búp bê không một tình yêu”. Ðúng lúc ấy, tự dưng có cái bóng đen ngồi sụp xuống đưa mình một “đống”, chính xác là như thế, một đống khăn giấy, và bảo: “Bà khóc nữa đi, nhìn hiền gấp mấy chục lần lúc bà cười”. Quay sang thì ra là Tùng “đười ươi”. Sao hôm nay nó cười nhìn dễ thương thế nhỉ. “Ông đến đây làm gì, sao biết tui ở đây mà đến ? Ðến để thấy tui trong bộ dạng của một con hâm hả?”. “Bà hỏi lắm thế tui biết đường đâu mà trả lời, bình thường bà cũng hâm chứ đâu riêng lúc này, à không, tui nói giỡn chứ bà xinh thí mồ”. Rồi tự dưng nó ngồi im một lúc, bỗng dưng nó quay sang mình “Bà thích tui đi”. Mình còn mắt tròn mắt dẹt chưa hiểu mô tê gì thì nó đã nắm tay mình đứng dậy, hát ầm ĩ bài “Ðôi cánh tình yêu”. Nhưng phải công nhận tay nó ấm thật. Thế là trong đêm của rừng Madagui, có hai con vịt đứng gào toáng lên “ Và em mơ được đến nhìn ngắm vạn cánh đồng …”

Đại lộ kỳ diệu

1.

Làm thêm cật lực tại văn phòng tư vấn xây dựng nửa năm, tôi thu gom món tiền kha khá, theo đuổi chương trình làm việc 6 tháng cùng nhóm kiến trúc sư đàn anh. Đây cũng là đồ án tốt nghiệp Kiến trúc của tôi. Một vài đồng môn ngỡ tôi phát điên khi quyết định bay tận ra phương Bắc chỉ để vẽ và vẽ luận văn, điều mà những kẻ khôn ngoan có thể thực hiện dễ dàng ở nhà. Tuy nhiên, tôi chán ngấy phác thảo các dự án chỉ nằm trên bản vẽ và ra sức tán hươu tán vượn về nó thêm 50 trang giấy nữa.
Ngoài ra, còn lý do bí ẩn khiên tôi lao đầu vào kế hoạch phưu lưu này. Minh, bạn gái của tôi suốt 3 năm đại học đột ngột đề nghị chia tay. Chả có lý do nào ra hồn. Lòng can đảm để hỏi thẳng những điều không thể cứu vãn thì tôi chẳng có. Các gặp gỡ về sau thì lại kinh khủng. Mọi thứ từng dính níu đến tôi và Minh - Trạm xe bus dán poster quả táo khổng lồ trước cổng trường đại học, băng ghế gỗ ngồi chung quán cà - phê cóc, những giá vẽ linh tinh trong studio và vô số điều bé nhỏ khác ngỡ như cố ý phả vào không khí nỗi buồn thảm bất tận màu xanh ve. Không trôn mình trong rạp chiếu bóng mải miết xem phim kinh dị, cũng chẳng nốc say bí tỉ như các chàng si ngốc kỳ quái trong phim ảnh, nhưng tôi vẫn muốn làm gì đó hòng xé rách các hình ảnh tầm thường bủa vây. Trong lần tình cờ, tôi mua được từ cửa hàng hip-hop cái mũ màu vàng đáp miếng da che sau gáy. Miếng da lộn màu vỏ cây trông với man rợ làm sau. Nó khiên các đồng môn lớp tôi cười khành khạch như một cánh rừng đầy khỉ. Trong cái mũ quái gở, tôi lạnh lùng sải bước trên các bậc thang giữa giảng đường. Minh chỉ liếc thờ ơ. Thờ ơ đến độ khi kiếm được chỗ, tôi gục mặt xuống bàn, hơi thở lạnh cóng xâm chiếm lòng mình.
Trong tích tắc, tôi quyết định điện thoại cho nhóm kiến trúc sư đàn anh, xin theo họ bay ra Hà Nội. "Nghĩ cho kỹ, anh bạn. Đây không phải là chuyến du lịch chôn vùi cảm xúc - Trưởng dự án châm biếm - áp lực công việc chỉ là một nửa sự khủng khiếp. Nửa còn lại là gì, biết không?". Tôi phớt lờ. Miễn sao đi xa, có việc quan trọng tập trung đó đầu óc, thoát ra chuỗi suy nghĩ bi quan muộn phiền. Tuy nhiên, khoảng sau ba tuần đặt chân đến Hà Nội, một việc rắc rối xảy ra đột ngột đã cho tôi biết thế nào là nửa còn lại của sự khủng khiếp.

2.

Buổi sáng mát lạnh. Các đàn anh đã ra khu đảo du lịch làm thực địa. Còn một mình ở căn hộ chung cư tầng 5 cả nhóm thuê chung, trong khi lục tìm tập tài liệu kết cấu cất dưới đáy valise, tôi bị mảnh vỡ chai cắt đứt mé cổ tay. Thật là tai hoạ. Máu chảy đến chóng mặt. Rửa dưới vòi nước lớn, vùi tay vào đã lạnh đều không ăn thua. Tủ thuốc của người chủ cho thuê nhà hoàn toàn trống rỗng. Nhớ lơ mơ cách ngừa nhiễm trùng hình như lang băm tôi nốc bừa một trai rượu mạnh đã mở. Hơi cay nóng sộc thẳng lên đầu khiên tôi như phát khùng. Sau khi buộc tạm qua quýt bằng cái khăn tay, tôi nhảy bổ vào thang máy, chạy xuống đường đi lùng nhà thuốc tây.
Con phố dài. Những tiệm thực phẩm, hàng quần áo, hiệu sách liên tiếp. Nhưng chẳng có một hiệu thuốc nào. Đứng cạnh gốc cây dâu da xoan, mỗi lúc tôi thêm lo lắng. Vài người tình cờ sáng sớm ngoảnh nhìn tôi, mắt nghi ngại. Chà, trông tôi hẳn như tội phạm với mớ tóc bù rối thò ra ngoài mũ lưỡi trai kỳ dị, gravis trắng xỏ ngón đi ngược, cái quần túi hộp nhăn nhúm và bàn tay trái máu đang bắt đầu chảy dọc xuống, chấm ướt chiêcs khăn thắt nút vội vàng. "Trước khi chết mất với cái chứng máu không đông này, mình sẽ chết vì bị dò xét nghi ngại!". Tôi lẩm bẩm, tự nguyền rủa bản thân ba trăm lần.
Tôi dừng tại một trạm xe bus. Tuyến đường nơi đây sẽ vào trung tâm thành phố. Từ đó, chắc chắn tôi có thể lao thẳng đến bệnh viện bất kỳ. Tôi tính toán trong chớp mắt và kiên nhẫn chờ đợi. Sau lưng tôi, bức poster trạm chờ xe cũng vẽ quả táo khổng lồ. Thật khó chịu. Giá như tôi có thể hét tướng lên, đã tung mấy hộp nước rỗng dưới chân. Đầu băng ghế kia, có người cũng chờ xe bus. Một cô gái đeo kính phi công, cái túi màu da bò rộng khác thường đeo trên vai, áo khoác jean xanh. Trông cô ta nghiêm trang như bức tượng mới tinh. Ồ, dù tôi chẳng thuộc loại ưa đi soi mói các cô gái rồi bình phẩm lăng nhăng, nhưng tôi dám nói cái người cùng chờ xe bus hết sức mảnh khảnh. Bởi dù cố ý mặc trang phục vải dầy cộp, khửu tay, đầu gối và cổ cô ta vẫn gầy giơ xương. Chỉ có mái tóc và đôi bàn tay là khá. Tôi nói thật đấy. Mái tóc thẳng mềm muợt như tóc dân da đỏ loà xoà xuống lưng áo thật tự nhiên. Còn móng tay thì không chê vào đâu được, sạch tinh, cắt sát, đầu ngón hồng hồng. Cô gái chẳng buồn để ý tôi mảy may. Tự dưng tôi thấy chán, vung mạnh tay vào băng ghế. Viết thương nhói đau. "Chết tiệt!" - Ôm chầm cánh tay trước ngực, tôi thét lên hoang dã. Người cùng chờ xe bus giật nẩy mình. Bay về phía tôi câu hỏi khẽ khàng, thoảng thốt:
- Anh làm sao thế?
- Chẳng sao cả!
Tôi vẫn rống lên như bò tót. Thoắt, tựa cơn lốc nhẹ, cô gái đã đứng trước mặt tôi, trầm giọng đề nghị: "Anh đưa tay đây. Tôi xem hộ vết thương cho!". Toan phun ra vài lời thô lỗ phòng vệ, tuy nhiên, một khoảnh khắc nhìn xuyên qua lớp kính nâu, tôi tê dại. Đó là một ánh mắt tràn đầy sót thương mà rất hiếm hoi người ta có thể bắt gặp trong đời. Vết cắt sâu chưa kịp khép miệng. Một gã trai nhìn thấy cũng phát hoảng. Nhưng vẻ bình thản trên gương mặt cô gái khi đối diện nó khiến tôi im sững.
- Anh bị nặng đấy. Rất dễ nhiễm trùng, tại sao không băng bó tử tế? - Cô ta giữ tay tôi khẽ hỏi:
- Không có nhà thuốc hay phòng mạch tư trong khu vực này. Tôi chạy lồng lên khắp nơi như thằng ngốc. Một thành phố kì dị! - Cơn cáu giận vô cớ ập vào tôi.
-Anh không tự chăm sóc được ư? -Nụ cười lan toả gương mặt trắng xanh, như dợn sóng xao động mặt hồ nước yên tĩnh_ Một cuộn băng. Lọ thuốc đỏ. Vài viên thuốc trong trường hợp khẩn cấp. Nhất là khi phải đi xa như anh...
-Sao cô biết tôi là kẻ đi xa? Sao cô lại muốn giúp tôi chứ?-Gân cổ hét tướng lên, tôi cố rụt cánh tay bị thương ra khỏi bàn tay mát dịu như phiến lá ban mai. Nhưng không thể. Cách cô ta nắm gĩư tay tôi mới lạ thường làm sao.
-Giọng nói anh đấy thôi! Và anh đừng quên, người dân ở cái thành phố kì dị này có thói quen giúp đỡ người không may. Cho dù anh ta không lịch sự lắm! - Sau khi buộc lại vết thương bằng chiếc khăn tay màu xanh vẽ những chiếc ô, cô gái chợt ngước lên, nhìn sâu mắt tôi qua lớp kính nâu nhạt, thoáng mỉm cười - Anh này, tôi đang trên đường đến bệnh viện. Nếu muốn, anh có thể đi cùng, okay?

Tôi thở nhè nhẹ. Đứt tay, lảo đảo chạy ngoài phố, cho đến khi tuyệt vọng thì gặp một y tá kỳ dị. Có thể coi tất cả những điều ấy là may mắn được không? Xe bus đã đến. Ở bệnh viện, người ta tiêm cho tôi hai mũi thuốc, băng bó vết thương bằng dải băng sạch tinh. Khi tôi hỏi hoá đơn, người ta cho biết phiếu khám đã có người thanh toán. " Cô ta tên gì? Tôi có thể lấy địa chỉ cô ta để gửi lại tiền không?" - Tôi hỏi bằng giọng điệu cố gắng nhẹ nhàng. Có lẽ thông cảm vẻ xuẩn ngốc của tôi, bà thu ngân chìa ra mẩu giấy nhỏ. Ngạn Nhiên. 19,5 tuổi. Bệnh nhân khoa K. Mặt sau tờ giấy ghi địa chỉ nhà. Tên một con phố bong ra từ trang sách cổ. Đọc lên, nghe như âm vang từ ngàn xưa. Tôi lẩm bẩm cảm ơn. "Nhất định tìm ra cô gái khi, trả tiền cho xong!" - Tôi tự nhủ. Tuy nhiên, kế hoạch dàng ấy không thể thực hiện trong suốt hai tháng.

3.

Cả núi công việc chôn vùi tôi. Đó là cảm giác mệt mỏi tuyệt diệu. Một nửa thời gian, tôi thực hiện phần việc của nhóm. Vừa làm, vừa học. Có khối khinh nghiệm đáng giá tôi tự vỡ vạc. Nửa thời gian còn lại, tôi vẽ đồ án, bắt tay vào việc viết luận văn. Tuy nhiên, giữa những khối công việc dày đặc, vẫn là những khoảng nứt vỡ mà các ý nghĩ u ám, buồn bã luồn vào. Thi thoảng, chỉ có một mình, mở PC kết nối vào net, tim tôi đập mạnh khi thấy báo có e-mail mới. Và tôi ngồi thừ rất lâu khi chẳng có tin tức gì từ Minh. Những lúc như thế, thế giới quanh tôi như nhúng vào thứ nước quả dầm cũ kỹ. Và tôi là một con tàu chuếch choáng bơi trên mặt nước đỏ thẫm ấy, vô cùng đơn độc...Tôi buông thõng tay, tự hỏi sẽ là ai, sẽ làm gì trong thời gian sắp tới. Có khủng khiếp không nếu trở thành một kẻ tầm thường, với các bận tậm vặt vãnh? Liệu có đủ sức để làm nên những điều đáng kể như ngày xa xưa từng ước ao. Nhưng bằng cách nào? Một vệt nóng ấm chảy dọc gò má tôi , lẫn vào đám ria mép lởm chởm mấy hôm quên cạo. Cơn cáu kỉnh hoang dã lại trỗi dậy. Tôi xé toạc bản vẽ dở dang. Tiếng giấy rách loé lên, giật mình. Lảo đảo, tôi bước về cửa sổ, bật khoá chốt. Khối khí mát lạnh ập vào. Tôi chùi nước mắt. Thế đấy, tự dưng lại khóc như một thằng oắt chẳng ra gì.
Từ tầng năm, có thể phóng mắt nhìn ra thành phố lạ lùng. Mùa đông. Mặt trời trắng lạnh bất động. Dải sông xa chìm trong làn sương tím nhạt, bảng lảng bất tận. Vô số vòm cây như các khinh khí cầu xanh thẫm, trôi bồng bềnh vào thành phố. Các con đường bé nhỏ hầu như im lìm. Thảng hoắc, có tiếng còi xe vẳng đến, tiếng một đám trẻ tranh cãi, tiếng tập nhạc vấp váp trên cây piano lặp đi lặp lại...Dấu hiệu cuộc sống xuyên qua sự tĩnh mịch. Ừ, có gì chăng nữa cũng phải cố gắng. Phía sau lớp vỏ buồn bã, vẫn có bao nhiêu nỗ lực, bao nhiêu hứa hẹn cho ngày nào tươi vui sáng sủa sắp đến. Chẳng nên vì một tình cảm chết đi mà đánh mất hy vọng, oán trách, ngờ vực cuộc sống này. Tôi xoa nhẹ đôi mắt mỏi mệt. Cái sẹo nâu nhạt cổ tay đập vào mắt tôi. Ồ, cái cô gái lạ lùng tôi còn măc nợ! Tôi đã đánh mất mẩu giấy địa chỉ nơi đâu?

4.

Trực giác mách bảo tôi ra trạm chờ xe bus. Xác suất một trên một triệu. Nhưng tôi muốn nhìn thấy mái tóc kiểu ngưởi da đỏ ấy khủng khiếp. Muốn thật sự. Tôi chụp cấi mũ vàng kỳ dị lên đầu. Áo khoác dày cộm cổ lỗ cọ vào sườn theo nhịp chân đi hối hả. Poster quả táo to tướng đỏ rực phía trước. "Sẽ là một băng ghế trống rỗng" - Tôi nhắm mắt, bước, lẩm bẩm. Mở mắt ra. Ngạt thở. Cô gái ngồi đó, như vẫn luôn ngồi đó. Và khi tôi muốn bước đến gần hơn, cô ngẩng lên, mỉm cười, giọng trầm dịu dàng:"Chào! Tay anh hết đau chưa?"
Kể từ đó, hàng tuần tôi cùng Ngạn Nhiên đón xe bus đến bệnh viện. Ngồi cạnh một người có mái tóc tuyệt diệu, ngón tay sáng bóng và hơi thở thơm mát thật thú vị. Thú vị hơn khi nghe cô nói chuyện. Trả lời chính xác những gì bạn muốn biết. Khôi hài. Không khoe khoang. Cô đang học năm thứ hai khoa Đông Phương học. Biết hai ngoại ngữ. Đọc báo từ trang cuối trước. Không xem phim nhưng biết tất cả những bản nhạc phim...Ở cổng bệnh viện, cô cười, đôi mắt rộng vẫn giấu sau đôi kính phi công: "Chờ tôi nửa tiếng, nhé!" Tôi ngồi im, sưởi nắng trên bãi cỏ yên tĩnh giữa các khối nhà liền kết quét vôi vàng. Đúng nửa giờ sau, cô gái hiện ra, vẻ mặt tươi tỉnh. Một hôm, tôi quyết định đổi cách xưng hô:
- Em bị bệch gì mà phải đi khám định kỳ?
- Xoàng thôi! - Lời đáp nhẹ tênh - Hôm nay bác sĩ bảo tiến triển tốt. Anh có muốn lanh quanh đâu đó? Ở các phố trung tâm Hà Nội, rất tuyệt nếu mê thích đi bộ.
Mỗi phố nhỏ một màu sắc, một mùi vị riêng biệt. Các tên đường giản dị huyền hoặc. Nếu quay trở lại đây lần nữa, nhắm mắt tôi vẫn có thể gọi đúng từng tên. Nghe tôi nói, Ngạn Nhiên lặng đi. Tôi đánh bạo đề nghị cô choàng tay tôi. Thế mà cô đồng ý, như đây là hành động giản dị nhất đời. Tin tôi đi, sẽ không bao giờ bạn tìm thấy một cô gái thông minh như thế nữa đâu. Cả hai chúng tôi lạc sang dãy phố màu đỏ. Phố đồ chơi. Tôi sững sờ. Các vì sao ba ngôi. Mũ đỏ chỏm trắng. Rừng thông xanh tươi hay lấp lánh trang kim. Những quả châu lôi kéo mắt nhìn. Đường phố mùa đông ấm bừng lên. Noel đã về bao giờ, sao tôi không nhớ? Một ý nghĩ lạ lùng loé sáng trong đầu, tôi nắm nhẹ bàn tay Ngạn Nhiên..."Chúng ta đi mua quà Giáng sinh, nhé!". "Để làm gì?" - Giọng nói rất trầm. Tôi siết chặt tay cô: "Để tặng nhau! Hai ngày nữa Noel rồi..."
Rời khu phố cổ, chúng tôi lại lên xe bus. Đại lộ thênh thang. Những cửa hàng lắp kính sang trọng. Hàng hoá nhiều vô kể. Bỗng dưng, tôi muốn mua cho cô gái món quà thật tuyệt. Cái gì cũng được. Đắt mấy cũng được. Miễn cô cười vui. Khi tôi xăm xăm đẩy một cửa kính, Ngạn Nhiên níu tôi lại: "Chẳng cần phí phạm thế đâu. Có cách mua sắm này hay hơn. Giống hai nhân vật nghèo em từng đọc trong sách!". Chúng tôi đi dọc các cửa hàng, tôi chỉ một áo khoác dày dặn, khăn choàng ca-rô thanh nhã, đôi bottes da mềm: "Của em hết đấy!" Và cô chọn cho tôi đôi giày thể thao đẹp lạ lùng, cái áo jean nhiều túi có nắp đắp vải vàng. Tôi nhíu mày "Anh chẳng ưa màu vàng!" "Nhưng em thích chiếc mũ vàng anh đội vô cùng!" - Lời nói vang lên rất giản dị với tất cả sức mạnh chân thật của ý nghĩ. Tôi choáng váng. Chưa bao giờ tôi choáng váng đến thế. Mùa của yêu thương, của an ủi tốt lành đã đến. Đến theo một câu nói tình cờ ứa ra từ tim, thế thôi. Tôi quay về thành phố với đồ án và luận văn hoàn tất. Giảng viên hướng dẫn hài lòng nỗ lực của tôi. Buổi bảo vệ đồ án tốt nghiệp diễn ra vào cuối tháng sáu. Tức là hai tháng sau khi Ngạn Nhiên mất, vì ung thư. Tôi đã trải qua giai đoạn thực sự khó khăn. Mỗi khi nhớ đến mái tóc tuyệt vời ấy thưa đi dưới cái mũ vàng tôi tặng cho cô, mỗi khi nhớ đến đôi mắt lấp lánh yêu đời cuối cùng cô đã cho tôi soi vào sau đôi kính phi công, tim tôi thắt đau. Nhưng đàn ông chỉ được khóc khi hy vọng và hạnh phúc. Ngạn Nhiên từng nói thế nên trong cuộc sống này, anh sẽ luôn mỉm cuời, như khi chúng ta siết tay nhau trong mùa Giáng sinh, bước bên nhau trên đại lộ kỳ diệu.

Tuyển tập truyện cười ttvnol

Một lần, ba cường quốc vế công nghiệp của thế giới là Mỹ, Nhật Bản và... Việt Nam tụ họp với nhau đ ể ... thi nói dóc. Nước Mỹ mở màn trước.
-E hèm, nước Hoa Kỳ của chúng tôi đã đạt được những thành quả lớn lao trong việc thám hiểm vũ tru. Chúng tôi đã chế tạo được một chiếc phi thuyền có khả năng bay đến mặt trời để nghiên cứu về nó.
-Thôi đi cha, nói dóc vừa phải thôi, mặt trời nóng như vậy thì chẳng có tàu vũ trụ nào vào được cả._ Nhật bản lẫn Việt Nam cùng phản đối .
-Ừ thì chưa đụng đến mặt trời, nhưng chỉ cìn cách nó một gang tay thui. _Bị phản đối dữ quá, Mỹ đ ành phải nhượng bộ .
-Nói thế mà cũng đòi, nghe thành tựu của nước Nhật chúng tôi đây. Chúng tôi đã phát minh ra một loại tàu ngầm có khả năng đạt đến độ sâu tuyệt đối, có thể chạm đến bất kỳ đáy biển nào trên thế giới.
Nước Mỹ đang hậm hưc vì bị che bai, bèn phản pháo:
-Nói phét cũng vừa phải thôi, muón chạm đến đáy đại dương đâu phải là dễ, bao nhiêu vấn đề cần giải quyết: Năng lượng, áp suất... Tôi không tin đâu.
-Ờ thì chưa đụng đến đáy đại dương, còn cách một ...gang tay._Nhật Bản hóm hỉnh trả lời.
Việt Nam mình ngồi nãy giờ nghe thấy ngứa tai quá, liền nói luôn:
-Nói như các bác thì quả là quá lạc hậu rồi, ở VN chúng tôi, tất cả phụ nữ đều có thể ... sinh con bằng ...bụng mà chẳng cần giải phẫu gì cả. Thấy y khoa của chúng tôi hiện đại không?
-Hahhahha, đúng là tổ sư nói dóc, chẳng ai tin được chuyện đó đâu. Đời nào mà lại đẻ con bằng bụng, sao không bảo luôn là đ àn ông nước các anh có thể mang bầu đi.
-À tôi quên, cách bụng đúng một gang tay, hai bác ạ.
Mỹ và Nhật chợt ngớ ra, "cách bụng một gang tay" ??? Thì ra là ...
Vậy là VN ta đã đạt chức vô địch về nói dóc, nhưng là nói dóc theo sách, bà con ạ .

 

 

 

 

Hai cậu lớp 5 nói chuyện với nhau:

 

Nam: Cậu sướng thật đó! Được làm anh hai năm liền cơ đấy!

 

Hùng (sướng rơn): Thế à! Cậu có tiếp tục làm anh như tớ không?

 

Nam: Không, tớ sắp phải làm em rồi!

 

Hùng (cười to ): Hê hê! Tớ sắp được làm anh của cậu rồi!

 

N: Đừng tưởng bở, tớ làm em tức là lên lớp 6, em của cả trường! Còn cậu bị lưu ban nên vẫn được làm anh của cả trường, lại còn lớn tuổi nhất chứ.

 

H (khóc rên lên)

 

 

Treo giò

Thấy Cún buồn bã không nói gì, Tèo hỏi
Tèo: -Cún sao thế?
Cún: - Máy tính tao bị ?treo giò? rồi?
Tèo: -Thế thì đem đến cho anh Tí tao sửa cho anh ấy giỏi lắm!
Cún: - Không phải hư mà là tao chơi game say mê quá nên bố tao ?treo máy? luôn không cho tao chơi nữa!


Tèo: - (^&^))

ttvnol

cười đời thường!!!!

Theo BBC,hôm qua ngày 26/6, Nhà Trắng đã có một cuộc họp đột suất. Cuộc họp này không phải bàn chuyện khủng bố, không phải bàn về hạt nhân. Oh thế thì vì cái gì nhỉ???
Theo cục tình báo CIA cho biết thì kết quả thi tốt nghiệp THPT của VN rất cao 99%, trong đó tỷ lệ khá giỏi cũng rất cao 47%, nhà Trắng sợ rằng lớp trẻ VN này mà lên lãnh đạo đất nước thì chắc là MỸ hết làm bá chủ thế giới được quá.Vì thế nhà Trắng đã họp khẩn cấp để xem xét coi tại sao dân VN học giỏi thế ??!!!
Có ai giúp BUSH giải thích hông???

 ttvnol